TÔI YÊU EM

Đối với tôi, một người con trai không rõ thật sự đâu là giới tính của mình đã là một trở ngại lớn trong đời ngay từ khi còn bé. Tôi không thể nói cho ai biết được cái cảm xúc này bởi vì tôi biết khi tôi nói ra đó sẽ là nỗi nhục nhã của gia đình.

Tôi sống một cuộc sống như một cậu nhóc rồi trở thành một thanh niên và trở thành một người đàn ông trưởng thành. Mạnh mẽ. Đó chính xác là hai từ mà tôi luôn cố gắng đạt được. Tôi đã cố gắng chăm chỉ tập luyện sau khi debut vì họ hay bảo tôi rằng tôi rất giống một tên nữa nam nữa nữ. Điều đó khiến cha mẹ tôi khá phiền lòng.

Và khi đã già, tướng ta vẫn đô con, biết bao cô gái vây quanh tôi. Dù tôi có cố gắng thay đổi để tiếp cận họ nhưng thật sự trái tim tôi không hề có một cảm xúc nào. Tôi xem họ như những người bạn. Tôi tham gia Running man, và tôi đã gặp em
Dù trãi qua biết bao nhiêu tập, biết bao nhiêu loveline được xây dựng cho tôi và em nhưng dường như đối với tôi, đó chỉ là một số điểm hài hước. Loveline thật sự trong tim tôi thầm muốn là được với em, được mọi người công nhận bản chất con người của tôi.

Tôi hay nhìn em, dù em có nhận ra không nhưng đối với tôi, tôi thấy em vui là quá đủ.


Seconds hours so many days
You know what you want but how long can you wait
Every moment last forever if you feel you’ve lost your way
What if your chances are already gone
Started believing that I could be wrong
But you give me one good reason to fight and never walk away
Cuz hear I am still holding on
( No Boundaires – Kris  Allen )

Liệu tôi có nên nói với em điều tôi luôn muốn nói không ?

.:*:.

“ Jong Kook à, khi nào anh mới chịu cưới vợ đây ?”- Haha vừa chóp chép ăn miếng thịt bò vừa nhìn anh nói.

Anh im lặng nhìn vợ chồng Haha và Byul, cả hai trông thật hạnh phúc. Nhưng đâu ai biết được rằng trái tim anh cũng muốn cưới một người lắm chứ. Nhưng liệu có nên nói thật với cậu ấy không ?

“ Ơ uhm, anh không nghĩ đến chuyện đó lúc này”- Jong Kook làm mặt cười nhưng tim anh thì không như vậy đâu.

“ Anh có thấy ai hợp với mình chưa ? Hay thử hẹn hò với ai xem.”- Byul mỉm cười dịu dàng

“ Bà xã à, hay em giới thiệu mấy người bạn cho anh Jong Kook xem”- Haha cười gian quay sang nhìn vợ.

“ Cũng được đó, hay em thử giới thiệu anh một cô nhé. Cô bạn của em làm chủ tiệm salon ở phố K”- Byul cười.

Jong Kook muốn từ chối nhưng sợ họ nghi ngờ nhưng may thật, Gary ông chủ quán bước ra với món canh hầm.

“ Cậu làm ăn gì mà nãy giờ mới đem lên vậy?”- Anh quát

Bản tính anh là thế mà. Nhưng rồi mọi chuyện càng thêm nghiêm trọng hơn khi Gary nhập cuộc, may mắn anh vờ như có cuộc hẹn quan trọng rồi vội đi nghe.

Haha quay sang nhìn vợ mình.

“ Hay là ảnh có người yêu mà giấu, mình nhỉ ?”

“ Em cũng nghi lắm”- Byul nói rồi đút cho chồng miếng thịt nướng thơm giòn.

Jong Kook lặn lẽ đi ra ngoài hành lang thoáng mát do trời mưa lất phất nên không có ai ngồi ngoài này. Anh mở điện thoại ra và lắng nghe thư thoại vừa được gởi đến.

[ Hyung, hôm nay em không đến nhà anh nha]

“ Ơ”- Anh giận dỗi bấm máy gọi lại

Tít tít tít

“ Không một chút tin tức gì thêm, chỉ có là không đến nhà thế rồi là xong à ?”- Anh lầm bầm.

Anh cất điện thoại trong túi tính quay vào thì có tiếng nhạc đổ chuông, bài Love Song của Taylor Swift vang lên và anh bắt máy.

[ Omo, Con nói hôm nay về nhà mà] – Omma ở đầu dây

“ Con xin lỗi, con về ngay”

Anh nhanh chóng ra ngoài tạm biết mấy đứa em rồi leo lên xe nhanh chóng đi về quê của mình. Vừa lái xe lại nhớ về cái tên nhóc Kwang Soo chết tiệt ấy. Anh suy nghĩ suy nghĩ mãi

Chạy xe về quê nhà suốt mấy tiếng đồng hồ, vừa đến nhà anh bước xuống xe và nhận ra một chiếc xe hơi trắng thân thuộc. Anh tức tốc chạy lên nhà và mở toang cửa phòng mẹ ra.

“ Ơ hay, không phép tắc gì hết”- Omma hắng giọng

Nhưng anh xin lỗi rồi nhìn sang bên phải, Ji Hyo đang mỉm cười với anh.

“ Omma “- Jong KoOK nhìn Omma của mình

“ Ta quyết định thay con rồi, cuối tháng 5 sẽ tổ chức hôn lễ”

.:*:.

“ Oppa, em vui lắm”- Ji Hyo vừa nói vừa lấy món hoa qua ra.

“ Uhm”- Jong Kook mặt lạnh thinh.

Nếu biết trước sẽ như thế này thì anh đã không…thật

flashback

“ Oppa”- Ji Hyo khóc ròng trên điện thoại.

“ Ji Hyo ah, có chuyện gì sao ? Ai ăn híp em à ?”- Jong Kook vội vàng leo lên xe –“ Mà em đang ở đâu ?”

“ Em em không biết nữagầnbệnh viện”- Ji Hyo khóc hết nước mắt.

“ Bệnh viện nào ? Ở đâu ?”- Anh lo lắng

“ Em ở phố S “- Ji Hyo.

Anh mau chóng đến nơi và Ji Hyo ôm chầm lấy anh.

“ Anh đây anh đây “

Sau một lúc, họ ngồi trên băng ghế đá trong công viên. Ji Hyo bảo mình đã sốc khi giám đốc chia tay để cặp kè với cô bồ mới. Cô đã quá đau khổ và tự lái xe đâm vào cột điện. Jong Kook lo lắng nhìn Ji Hyo, anh xem cô là em gái vì thấy em đau anh cũng đau.

“ Đây đi theo anh”

“ Đi đâu ?” – Ji Hyo ngạc nhiên.

“ Đi ăn thôi”- Jong Kook mỉm cười

endflashback

Anh bỏ về nhà, để mặc Ji Hyo đứng ở cửa buồn bã nhưng khi chiếc xe lăn bánh đi. Mẹ anh bước ra và an ủi cô
Anh trở về nhà, tâm trạng bực dọc và anh muốn tìm ai đó để giải tỏa nỗi buồn. Anh bực tức mọi thứ, anh bật nhạc xập xình trong xe, anh mặc kệ những gì đang diễn ra và lái xe loạng choạng. Lúc này đây, hình bóng ấy cứ chen chúc nhau xuất hiện trong đầu anh.

Anh cần cậu.

Anh lao khắp phố, anh gọi điện nhưng không ai nghe máy, anh chạy xe khắp nơi và tình cờ dừng đèn đỏ và nhìn thấy cậu ấy đang cùng một đồng nghiệp cời vui vẻ bước ra từ quán bar bên đường. Anh tức tốc xuóng xe và chạy băng qua đường.

“ Hyung”- Kwang Soo nhìn ong Kook ngạc nhiên.

“ Cậutheo anh”

“ Nhưng Hyung à”- Kwang Soo chưa kịp nói gì thì bị anh lôi đi không thương tiếc.

Anh quẳng Kwang Soo lên xe rồi leo lên chạy về nhà mình.

“ Hyung à, bình tĩnh đi, có chuyện gì xảy ra với anh sao?”- Kwang Soo nói.

Mặc dù cậu nói gì nhưng tất cả những gì trong đầu anh đầy rối rắm và không biết, thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra. Annh kéo cậu lên căn hộ của mình, mở cửa, khóa lại và kéo Kwang Soo vào phòng ngủ. Mặc xác cậu có giằng kéo trốn thoát nhưng anh giận dữ quăng cậu xuống giường, cởi bỏ áo quần cậu.

“ Hyung, Hyung làm gì thế ?”

In the night
I hear ’em talk
Coldest story ever told
Somewhere far along this road
He lost his soul
To a woman so heartless
How could you be so heartless
Oh
How could you be so heartless
( Heartless – Kris Allen )

Anh không nói gì, tụt quần cậu ra. Anh cũng làm thế với mình và  anh để cậu nằm xấp xuống giường. Kwang Soo giận dữ cố gắng thoát khỏi sự kèm cặp của ông anh cơ bắp. Và chuyện gì đến cũng đến.

Trong căn hộ tối đen chỉ có mỗi lấp ló ánh đèn từ bể cá của anh, và những tiếng khóc đau đớn của Kwang Soo. Hơi thở dốc của anh lẫn của cậu, tiếng Kwang Soo ngày càng lớn. Anh lấy gối và bịt trước miệng cậu.

Anh đang làm gì thế này ? Anh cũng không hiểu

Flashback

“ Anh có yêu em không ?”- Kwang Soo mỉm cười

Họ đang ăn món ăn do chính tay cu cậu nấu, vui vẻ bên nhau. Anh ngạc nhiên ngước nhìn cậu nhóc cao gầy trước mặt rồi mỉm cười.

“ Ừ”- Jong Kook

Họ vẫn vui vẻ bên nhau, chụp hình tự sướng cùng nhau nhưng không đăng lên twitter. Rồi cùng xem phim, cảm giác cậu ấy từ từ tựa vào vai anh làm anh sướng phát điên.

endflashback

Kwang Soo ngồi tựa vào tường, ôm lấy tấm khăn choàng mình rồi giận dữ nhìn anh. Anh tỉnh ra và nhận ra mọi thứ. Mọi thứ vứt tứ tung khắp mọi nơi.

“ Anh”- Kwang Soo

“ Anh xin lỗi”- Jong Kook nhẹ nhàng xích tới gần cậu hơn –“ Anhchỉ vìanh quá yêu em”

Kwang Soo nước mắt nhìn anh và nắm lấy khăn quấn quanh mình bỏ đi, cậu chạy lại nhặt những món đồ của mình rồi nhanh chóng rời khỏi anh. Anh nhìn theo bóng cậu và mất tăm sau cánh cửa phòng ngủ.

.:*:.

“ Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau”

Cạch

“ Hyung, mọi người đang chờ đấy”- Haha ló đầu vào nhắc nhở.

Anh tắt điện thoại và bỏ lên bàn. Anh đi tới gương và ngắm nhìn mình, một khuôn mặt không có lấy một cảm xúc. Anh phải làm điều này sao ?

“  Haha, sao cậu không bảo ”- Jae Suk hyung cũng đi vào và nhận ra Jong Kook lúc này.

Anh đi tới vỗ vai Jong Kook, cả hai không nhìn nhau nhưng có lẽ anh ấy biết chuyện gì xảy ra.

“ Kwang Soo chắc đi du lịch đâu đấy, đừng lo lắng”

“ Em không lo lắng cho cậu ấy”- Jong Kook nói một cách lạnh lùng rồi quay lưng đi.

“ Uhm, vậy ra sảnh đường thôi”- Jae Suk hyung nói.

Cả ba người bước đi dọc hàng lang và nhanh chóng đi vào đứng trên bục gần mục sư. Các phụ dâu cũng sẵn sàng đứng đợi cô dâu bước vào. Bên dưới băng ghế đá là Gary đang ôm lấy anh Suk Jin khóc ròng. Những dòng nước mắt cũng đang tuôn rơi trong lòng anh đây, Anh không thể khóc. Anh ngước nhìn lên và hớp lấy hơi rồi cố kìm nén những dòng nước mắt.
Mẹ anh bên dưới đang mỉm cười hạnh phúc và cùng mọi người nhìn cửa khi bản nhạc cưới quen thuộc vang lên. Ba của Ji Hyo đang nhẹ nhàng, xoa lấy tay cô con gái và dắt cô vào sảnh đường.

Tèn tén ten …

“ Jong Kook, con có chấp nhận Song Ji Hyo làm vợ dù bệnh tật hay ốm đau, dù hoạn nạn vẫn có nhau không ?”

Anh nhìn Ji Hyo đang mỉm cười hạnh phúc nhìn anh, anh nhìn xung quanh mọi người rồi nhìn người mẹ già của mình bên dưới. Gary càng lúc càng khóc lớn hơn.

“ Ngoan nào, Gary ngoan nào”- Suk Jin vỗ vỗ bờ vai Gary an ủi.

Anh quay lại nhìn Ji Hyo, anh nắm chặt tay cô và toan mở miệng. Anh nhận ra tiếng chạy quen thuộc, đã quá quen từ khi quay Running Man.

Cạch

Cánh cửa nhà thờ mở ra, Kwang Soo đứng ở đó thở dốc và Joong Ki cũng vừa chạy tới theo cậu bạn. Anh ngạc nhiên nhìn Kwang Soo chạy vào và từ từ đi tới. Anh nhìn Ji Hyo, cô giữ chặt lấy tay anh nhưng anh đã thoát ra và anh chạy đến chỗ Kwang Soo. Ôm chầm lấy cậu trước mắt của tất cả mọi người.

“ OHHHHHHHHH”

Ji Hyo bật khóc cầm váy chạy ra khỏi nhà thờ, Gary bật dậy chạy theo cô.

.:*:.

Trở về căn nhà, từ ngoài xa Haha và Jae Suk lẫn Joong Ki cùng Suk Jin Hyung đang đứng như những người canh gác căn hộ. Tiếng mẹ của Jong Kook vang lên.

“ KHÔNG THỂ, TA KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN”

“ Nhưng Omma à, con xin omma, con yêu cậu ấy”

“ TA KHÔNG CHO PHÉP. HỌ HÀNG, NGỜI THÂN SẼ NGHĨ NHƯ THẾ NÀO VỀ CHÚNG TA ?”

“ Con yêu Kwang Soo”- Jong Kook

“ Thưa mẹ, con yêu anh Jong Kook rất nhiều, con sẽ không làm anh ấy đau khổ nữa”- Kwang Soo cúi đầu.

Jong Kook nhìn Kwang Soo, anh nhẹ nhàng luồng tay nắm chặt lấy bàn tay cậu.

“ ÔI GIỜI ƠI, CON TÔI MUỐN GIẾT TÔI NÈ”- Omma của Jong Kook khóc ròng

“ Omma, hãy nghe con giải thích đi mà”- Jong Kook nói.

“ TAA”- Omma nhìn Jong Kook rồi đứng dậy – “ Con không còn là con của ta nữa”

Bà bỏ ra khỏi phòng và mau chóng xuống lầu ra về.

Mọi người đi vào an ủi hai chàng trai vẫn đang quỳ trong phòng ấy.

.:*:.

“ Anh không thể cứ ngồi đấy mãi được”- Kwang Soo đi ra khỏi phòng và nhẹ nhàng kéo Jong Kook.

“ Vậy chứ em bắt anh phải làm sao đây?”- Jong Kook lạnh lùng quát

Anh bấm tivi bật sang kênh đang chiếu phim Gu Family book nhưng Kwang Soo cũng ngồi bệt xuống ghế sofa và từ từ tựa đầu vào lòng anh.

“ Anh định từ bỏ như thế sao?”

“ Mẹ đã từ anh rồi, anh phải làm sao đây?”- Jong Kook xoa đầu Kwang Soo.

“ Em không biết, dù khó cách mấy cũng phải làm lành với mẹ anh đi”- Kwang Soo.

Jong Kook nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên đôi môi của cậu, cả hai chìm vào những nụ hôn sâu, dài và tưởng như vô tận.

“Ừ, anh sẽ cố gắng”

.:*:.

“ Thưa bà chủ, có cậu chủ”

“ TA ĐÃ NÓI LÀ KHÔNG CÒN CẬU CHỦ MÀ, NGHE KHÔNG?”- Tiếng mẹ Jong Kook vọng ra.

Cô người làm nhìn Jong Kook, anh ra hiệu cho cô lui. Anh đẩy cửa vào và quỳ xuống.

“ Omma”

“ Biến đi, tôi không có con trai”- Bà giận dỗi quay đi.

Jong Kook lạy bà và nhẹ nhàng

“ Con sẽ cưới vợ”

Bà giật mình quay lại nhìn cậu

“ Thật không ? Con sẽ cưới vợ thật chứ?”

“ Con sẽ cưới vợ, khi người đó là Kwang Soo”

Bà giận dữ nhìn cậu con trai của mình, bà đánh đánh bà khóc lóc rồi ôm lấy Jong Kook.

“ TẠI SAO? TẠI SAO HẢ”

“ Từ bé, con đã sống với cảm xúc của một người con trai luôn có cảm giác với người con trai khác. Và dù con có lớn lên, tính cách con có thay đổi thì trái tim con cũng không thể nào thay đổi cảm xúc. Con rất quý những người mà mẹ giới thiệu, cả Ji Hyo nhưng con thật sự chỉ xem họ là người em, người chị hay người bạn. Trái tim con đã yêu, con hạnh phúc vì cuối cùng cũng có người hiểu được cảm giác của con, chấp nhận sống bên con. Và con yêu cậu ấy, mẹ không thể vì con mà chấp nhận con người thật sự của con sao ?”

“ Suốt bao năm qua, con không hề chia sẻ với ta”

“ Bởi vì con sợ, omma sẽ như thế này. Sẽ như biết bao người khác, khinh bỉ cái tình yêu này. Bởi vì tình yêu này trong mắt mọi người từ bé đã được dạy là khó thể xảy ra, bởi đó là phạm quy tắc. Nhưng mẹ ơi, con không thể sống mà thiếu linh hồn và trái tim của mình. Dù mẹ có ép con cưới một cô gái, thân xác con vẫn bên cô gái ấy nhưng trái tim con không còn. Rồi mẹ sẽ làm một cô gái đau khổ suốt đời, và con trai mẹ cũng sẽ chẳng vui vẻ, chẳng thể này sống tốt đâu.”

“ Ta”- Omma ôm chầm lấy Jong Kook và bật khóc “ Xin lỗi”

Bên ngoài cửa, Kwang Soo đứng nghe hết và bụm miệng khóc. Những giọt nước mắt rơi xuống và cậu thật sự muốn bên anh ấy. Ngay từ lần đầu tiên

“ Kwang Soo à”- tiếng của Jong Kook gọi

Cậu nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào và quỳ xuống. Omma đã không còn đôi mắt ác cảm với cậu, bà nhẹ nhàng lấy trong hộp gỗ trong tủ ra và mở ra trước mặt cậu. Bà lấy chiếc nhận trong hộp ra và đặt vào lòng bàn tay của Kwang Soo.

“ Đây là chiếc nhẫn của bà nội Jong Kook, con hãy đeo cẩn thận nhé”

Kwang Soo bật khóc và Jong Kook xoa xoa vai cậu…

THE END

NGOẠI TRUYỆN : MOAHHHHH HAHAHAHAHA

Author: Hss2105
Pairing:  Myungyeon- Myungzy
Ost:  Secret – The Pierces
Rating: T
Summary: … không biết nói gì..
————————————————————–.——————————————————–
Chiếc xe di chuyển cực nhọc trên con đường đất sét dẫn đến một tòa lâu đài to lớn của dòng họ Kim trên đất Mỹ. Chàng trai  nắm chặt tay cô gái bên cạnh mình. Tiếng thét của cô gái vang lên khi một bầy dơi bay đập vào mặt kính xe.

Got a secret
Can you keep it?
Swear this one you’ll save

_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA- cô gái.

_Sao thế em, có chuyện gì sao?- Chàng trai- À, chỉ là mấy con dơi thôi mà.

_ Hix..hix..- cô gái.

Mưa nặng hạt rơi không ngớt, và kít.. chiếc xe dừng lại trước cổng. Cánh cổng cũ nát nằm ngổn ngang trên đường đi.

_Haizz !- Chàng trai bước xuống – Em ngồi đấy để anh lo.

_Vâng….- cô gái trả lời khi nhìn chàng trai bước xuống kéo cánh cửa ra.

Và khi chàng trai đi xuống, trong xe, điều hòa tự bật lên và hơi lạnh tỏa ra.. Một làn khói trắng lan trên cửa kính xe và từ đằng sau, một tay khẽ từ từ đưa lên môi cô gái và bịt lại.

_Ứ ứ ..ứ..- cô gái đập cửa kính.

Nhưng lúc ấy cơn mưa trở nặng hơn và chàng trai không thể nghe tiếng cô gái khi một con rắn vừa cuốn chân cậu và cậu đang tìm cách thoát khỏi nó. Bàn tay kéo bật cô gái ra đằng sau và một bóng đen từ từ chồm lên..

Nhe răng ra…

Phập..

ực..

ực..

Better lock it, in your pocket
Taking this one to the grave
If I show you then I know you
Won’t tell what I said
Cause two can keep a secret
If one of them is dead…

Và màn hình tắt, hiện lên chữ THE END.

_ HAHAHAHAHA !- Ji Yeon cười nghiêng ngả sau khi đèn mở sáng khắp phòng chiếu phim của trường.

Hôm nay là một ngày đặc biệt, trường tổ  chức chiếu phim kinh dị nhưng đối với cô thì nó thật nực cười.

_ Thế mà cậu còn cười được sao?- Krystal ngồi cạnh.

_ Con ma đẹp trai ghê hahaha – Ji Yeon.- Mà cậu không thấy nó nhảm nhí quá sao?

_ Thật ra nó là con ma cà rồng mà. – Sulli vẫn ăn bắp còn dở.

_ Oh, really ?- Ji yeon nhướng mày và bật cười hahahaha.

Khi căn phòng cũng đã vơi người, chỉ còn lại ba cô gái. Một cô gái vẫn đang cươi ha hả. Đèn tắt và bùm. Làn khói trắng lan ra khắp phòng, khó thở …

_ Cái quái gì thế này ?- Krystal ho khụ khụ..

Đèn bật lại nhưng lờ mờ, một bóng đen xuất hiện với cây kéo to bằng vàng. Hắn di chuyển đến bên các cô gái. Hắn nắm lấy Sulli và giật tóc cô lại..

_CƯUUUUUUUUUUUUUUUUUUU- Sulli

_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA- Krystal ôm lấy Ji yeon.

_CHAYyyyyyyyyyyyyyyyyyy!- Ji yeon.

_ĐỪNG BỎ TỚ………………..- SULLI la lớn.

Hắn nắm lấy tóc nàng Sulli, dùng kéo cắt thành một kiểu tóc đầy thời trang và xẹt .. máu văng khắp căn phòng. Krystal la hét inh ỏi và Ji Yeon kéo cô chạy đi.. Họ chạy trên hành lang tối lờ mờ với những ãnh đèn trắng đưa qua đưa lại. Bất kì tiếng động nhỏ nào cũng khiến cả hai giật mình ôm lấy nhau.

Why do you smile
Like you have told a secret
Now you’re telling lies
Cause you’re the one to keep it
But no one keeps a secret
No one keeps a secret

Một con chuột chạy qua chân Ji yeon và cô giật bắn mình.

Một bàn tay đặt lên vai Krystal và .. hêy hêy.. hêy

Krystal có học võ để tự vệ và bóng đen bị ngã nhào. Hai cô gái cố gắng chạy nhưng một tên khác xuất hiện, tên này cầm cây kéo vàng trên tay và chơi với nó. Hắn cười giọng ahahahaha đặc trưng của những tên xấu xa và nhào tới Krystal.

_ AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA – Krystal lẫn Ji yeon la lên.

Ji yeon cố gắng đập bể tủ kính lấy chiếc rìu ra và hai tên kia cùng Krystal đã biến mất. Ji yeon cầm trên tay cây rìu từ từ quẹo phải và hồi hợp…

Why when we do our darkest deeds
Do we tell?
They burn in our brains
Become a living hell
Cause everyone tells
Everyone tells…


Có những tiếng chân chạy đến, Ji Yeon núp vào sau tủ lớp học và sẵn sàng giờ rìu ra..

_ Ji Yeon ?- Tiếng gọi quen thuộc vang lên..

_ Myungsoo?- Ji Yeon khẽ thì thầm và từ từ hạ rìu xuống.

_WOW..bình tĩnh.- Myungsoo xuất hiện và cúi thấp người để tránh cái rìu của Ji yeon.

_ MYUNGSOO !- Ji Yeon ôm lấy Myungsoo khóc nức nở..

_ Không sao rồi, tớ đây rồi..- Myungsoo.

Tiếng động vẫn vang lên dồn dập.

_ Suỵt..- Myungsoo nhẹ nhàng nắm tay lấy Ji yeon chạy thật chậm.- Chúng ta cần phải thoát ra khỏi đây.

_Ưn..- Ji yeon.

_ CÓ người ở đằng đó.- Myungsoo kéo Ji yeon trốn vào phòng máy tính và họ chui xuống gầm bàn.

Got a secret
Can you keep it?
Swear this one you’ll save.

_ Myungsoo à, cậu có thể nói cho tớ biết chuyện gì xảy ra ở đây không?- Ji yeon thở hổn hển.

_ Mấy tên bệnh hoạn tự dưng vào trường ta phá hoại, hắn đã..- Myungsoo chưa nói hết thì những giọt máu rơi xuống quần áo của cả hai.

Cả hai nhìn lên trên bàn thấy cô SunYe đang nằm đó với những dòng máu chảy ra từ cổ của cô, mái tóc cô được tỉa so le ..

_ ÔI ..Thật kinh khủng.- Ji yeon- Chúng ta phải ra đây thôi.

_ Chúng ta phải đến được cổng hoặc ..- Myungsoo- à chỉ có cổng đó thôi.

_ Uhm, giờ theo cậu chúng ta nên làm gì đây?- Ji yeon.

_ Chúng ta nên ra đó và chiến đấu với những tên đó.- Myungsoo.

_Nhưng tớ sợ…- Ji yeon.

_Tớ biết là chứng kiến cảnh Sulli với Krystal bị bắt sẽ làm cậu sợ hãi nhưng đừng vì thế mà mất đi sự tự tin của mình chứ.- Myungsoo.

_Uhm.- Ji yeon.

_ Nào, sẵn sàng chưa. Đếm đên ba nhé.- Myungsoo.

_Thôi chúng ta đi luôn đi.- Ji yeon nói.

Họ nhanh chóng chạy ra khỏi cửa. Một bóng đen rượt theo họ và tiếng kéo vẫn kêu lách cách đằng sau họ. Bóng tối vẫn còn đây, ánh đèn vẫn le lói. Và những làn sương khói từ từ tỏa ra, một cái mùi cực kì khó chịu cũng lan ra theo đó.

Look into my eyes
Now you’re getting sleepy
Are you hypnotized
By secrets that you’re keeping?
I know what you’re keeping
I know what you’re keeping

Myungsoo ho khụ khụ và họ nhanh chóng chạy xuống lầu một, bên dưới là những xác chết ngổn ngang và đầy máu..

Ji Yeon chạy tới cạnh Yoseob vẫn đang thoi thóp..

_ CHẠY ĐI…- Yoseob.

_ Yo..- Ji yeon chưa kịp nói thì bị Myungsoo nắm tay  kéo đi.

Họ nhanh chóng chạy quẹo trái quẹo phải. Tên bóng đen chắn trước họ nhưng Myungsoo hy sinh đấu với hắn để Ji yeon chạy thoát. Cô chạy ra đến cánh cửa, đập cửa nhưng vô ích. Cánh cửa đã bị khóa. Ji Yeon cầm rìu đập bể kính và chưa kịp mở khóa thì có tiếng thở hổn hển đằng sau. Một người với những dòng máu chảy từ trên đầu.

_ MYUNGSOO, Cậu có sao không?- Ji yeon.

_ Không..không sao..- Myungsoo ôm lấy Ji yeon. – Cậu ổn chứ? Tớ lo quá..

_ ÔI, Myungsoo, tớ sợ quá..- Ji Yeon nói.

_ Ji Yeon à, tớ yêu cậu…- Myungsoo  kéo Ji Yeon lại hôn cô.

Ji yeon đẩy Myungsoo ra và …

từ từ chàng trai đã ngã xuống.

Cây rìu nằm trên lưng cậu ta và những bóng đen khác xuất hiện. Thấy họ nhưng lùi lại và không dám tiến thêm bước nào nữa. Ji Yeon nở nụ cười và rút cây rìu ra.

_ AI BƯỚC LẠI GẦN, TA CHÉM- JI Yeon.

Cô nói rồi nhanh chóng leo ra khỏi cửa sổ và thoát ra ngoài nhưng có bóng đen chặn trước mặt cô và gỡ mặt nạ ra.

_ Myungsoo,  tại sao ?- Ji yeon.

_ Vì sao cậu biết tớ là một trong những kẻ đó?- Myungsoo nói.

_Tớ không hề nói với cậu là tớ thấy Sulli và Krystal bị giết hay bắt đi.- Ji yeon – Nhưng Myungsoo à, cậu chưa trả lời câu hỏi của tớ.. tại sao?

_ Tại vì tớ thích như thế, được chứ?- Myungsoo- Các bạn thích chứ.

Cậu nhìn khắp một lượt, những sự đồng ý qua tiếng lách cách của các cây kéo cứ vang lên.

_ Myungsoo à..tại sao chứ?- Ji Yeon hít hơi đẩy mạnh Myungsoo ra.

Cô chạy xuống những bậc thang và đằng sau lưng cô nghe tiếng..

_ Vậy thì.. VĨNH BIỆT..- MYUNGSOO giơ kéo lên..

BỤP… Máu phụt…

Ji Yeon vươn người bò tiếp nhưng những cây kéo cứ đâm tới tắp lên người cô..

Màn hình tối đen và bản nhạc cứ vang lên..


Got a secret
Can you keep it?
Swear this one you’ll save
Better lock it, in your pocket
Taking this one to the grave
If I show you then I know you
Won’t tell what I said
Cause two can keep a secret
If one of them is dead…

 


THE END

_ Ồ, thế là hết phim rồi sao?- vợ của Diêm vương ngồi than thở.

_ Mình đi xem phim khác ha mình.- Diêm vương nói.

Ở đằng xa có tiếng cười đùa và hai người quay lại.

_ Ó Ồ – Myungsoo nói.

_ Ơ.. Hai người..- vợ của diêm vương.

_ Ối, con chào hai vị.- Suzy vội buông hộp bắp rang xuống.

_ Ơ HAY SAO HAI NGƯƠI CÒN Ở ĐÂY?- DIÊM VƯƠNG.

_ Dạ, cánh cửa đầu thai vẫn đang dài. Họ mới đến số 7777 nhưng trong khi đó tụi con số báo danh là 21050 và Suzy là 21051.-Myungsoo nói trong ủ rũ.

_ Ừ, thôi kệ hai đứa trẻ này đi mình.- Nữ thần nói rồi quay ra nhìn màn hình.

Dòng chú thích – phần credit giới thiệu xuất hiện.

Bộ phim được viết bởi Kim Myung Soo ( L ) – học sinh trường Kirin.

Dàn diễn viên:  Kim Myungsoo (  L) Đóng vai Myungsoo
Park Ji Yeon đóng vai Ji yeon.
Park Sulli – Sulli
Jung soo Jung ( Krystal ) đóng vai Krystal.
Và tập thể học sinh trường Kirin.
Sản xuất bởi : Park Jin Young
Hiệu ứng âm thanh : Park Suzy – JR- JB ..

P/S : Các bạn có thấy phần credit giống cái khúc của Myungsoo – Krystal và Ji Yeon nói qua trong fic không một ai khác chap 54 không ? hahahaha